Ôi nhớ quá một thời ta ngây dại
Tắm mưa truồng và lội nước sông sâu
Rồi khi lớn mọi kí ức nhạt mầu
Ta lo chạy theo dòng đời xuôi ngược
Và có lần ta cũng thầm ao ước
Được 1 ngày trở lại tuổi thơ xưa
Để ta thấy cuộc sống vẫn không thừa
Khi còn đó những con người chân chất
Và còn cả những miền kí ức thật
Về một thời ngây dại tuổi thơ tôi
**********************************
Tường rêu ghi tạc đổi dời
Thành xưa phố cũ dặm khơi muôn ngàn
Nguồn vui vô tận thênh thang
Nguồn thương lệ chảy hai hàng bao dung
Ta từ phiêu dạt mông lung
Lòng quê vang vọng não nùng tiếng thơ
Em về giữa phố vu vơ
Hằng lưu niêm mật cõi bờ vô biên
Tà dương mái ngói xiêu nghiêng
Phù vân đã vội sang miền tịch liêu
Niềm xưa thổn thức ít nhiều
Tìm trên đại đạo hương yêu ẩn tàng?
Một hôm giữa cuộc du du
Có người viễn khách vẫy thiên thu chào
Băng tâm phơi mở rạt rào
Phố phường vô lượng trùng lao nỗi đờ
*********************************